Nếu muốn tìm bình an, chúng ta phải hy sinh gì đó. Chúng ta phải sống thiếu thứ gì đó, vì trên thế gian này, dù sao chúng ta cũng chẳng bao giờ có đủ. Không cần biết là chúng ta có bao nhiêu. Đúng không? Chúng ta vẫn không có đủ, hoặc có thể chúng ta quên. […] Vì vậy, quý vị hãy hài lòng với bất cứ thứ gì quý vị đang có.
Và nếu quý vị nghĩ bất cứ thứ gì quý vị đang có là không đủ tốt, thì hãy làm gì đó về nó. Hãy làm điều gì đó mang tính xây dựng, tích cực, và đừng chỉ ngồi đó, đứng một bên, chỉ trích, than phiền và phê bình. Như thế không đi đến đâu hết. Như thế không đưa quý vị đến đâu cả. Ngay cả tôi cũng phải nỗ lực đóng góp mọi thứ cho mỗi Trung tâm bất cứ nơi nào tôi có thể. Ngay cả ở đây, tôi cũng phải nỗ lực rất nhiều để biến nơi này thành như bây giờ.
Hồi tôi mới đến đây, thậm chí còn không có đèn trên đường đi. Không có đèn đường, không có điện, không có nước. Nên tôi phải đào giếng, tốn hàng triệu NT (Tân Đài tệ). Nhiều giếng, tốn rất nhiều thời giờ và tiền bạc. Tôi đã phải chịu đựng tiếng ồn một tháng trời, vì phải liên tục đào một tháng, để có thể cung cấp nước mà chúng ta cần cho hàng ngàn người, mỗi tuần, và mỗi lần bế quan. Và tất cả phòng tắm mà chúng tôi phải xây, và tất cả con đường, và tất cả những thứ chúng tôi phải làm. Hồi trước, nơi đây giống như một khu rừng rậm; chỉ có vài (người-thân-)gà chạy khắp nơi, không có gì khác. Còn bây giờ chúng ta có mọi người chạy khắp nơi.
Nên nếu quý vị nghĩ rằng quý vị làm việc rất cực cho Trung tâm, hoặc nếu quý vị phải chịu đựng quá nhiều, hãy nghĩ đến tôi. Tôi là người làm việc cực nhất trong cả nhóm. Người lãnh đạo là tôi tớ của nhóm, chứ không phải người lãnh đạo. Người lãnh đạo thực sự là tôi tớ. Người ấy phải làm việc vất vả nhất để chăm sóc mọi người. Nếu không, làm sao họ làm lãnh đạo được? Lãnh đạo cái gì? Lãnh đạo ai? Để làm gì? Họ ở đó để làm gì? Cho nên, đừng hiểu lầm địa vị của quý vị.
Khi sinh ra làm người, chúng ta kiểu như là lãnh đạo. Chúng ta là người lãnh đạo của những anh chị em kém hơn, những chúng sinh kém thông minh hơn, những chúng sinh kém năng lực hơn, nên chúng ta kiểu như là người lãnh đạo. Hoặc, chúng ta là người lãnh đạo trong gia đình, dẫn dắt con cái hiểu rõ hơn về tương lai và sứ mệnh của chúng trên Địa Cầu. Hoặc, nếu là một người chồng, chúng ta là người đứng đầu gia đình. Chúng ta phải chăm sóc, chúng ta phải giáo dục con cái, chúng ta phải cho họ ăn, cho họ mặc và nuôi dưỡng họ bằng kiến thức tâm linh, để họ trở thành một người hữu ích và tốt hơn cho chính họ và cho xã hội. Vì vậy, hãy gánh vác vai trò lãnh đạo, trách nhiệm và tinh thần hy sinh này.
Chúng ta không bao giờ được than phiền, mà phải làm việc. Nếu quý vị thấy điều gì đó không tốt, hãy ráng cải thiện nó bằng trí huệ của chính quý vị, bằng trí thông minh của quý vị hoặc nguồn lực của chính quý vị. Nếu quý vị không có đủ, thì nói chuyện với nhau và làm gì đó về nó. Thậm chí đừng than phiền về nhà vệ sinh với tôi. Đây thực sự là đẳng cấp thấp, nhưng tôi hy vọng người đó đã thay đổi. Tôi đã viết thư cho cô ấy, và tôi hy vọng rằng cô ấy đã thay đổi. Nếu cô ấy không thay đổi, tôi cảm thấy rất tiếc cho cô ấy. Lần tới cô ấy phải tái sinh để học bài học như thế nào.
Vậy nên, bất cứ điều gì chúng ta chưa hoàn thành trong đời này, chúng ta phải quay trở lại. Cũng như bất cứ việc gì hôm nay quý vị chưa làm xong, thì ngày mai quý vị phải làm, không thể trốn tránh nó, nên đừng đổ mọi thứ lên vai tôi. Bởi vì tôi cũng có thể làm việc đó. Nhưng rồi quý vị phải quay trở lại để học bài học của mình, và nó sẽ rất khó khăn, rất khó khăn, vì quý vị sẽ gặp phải sự cản trở gấp đôi khi quý vị quay trở lại đây với những thứ rác rến mới nhặt được và những thành kiến mới và những trở ngại mới. Vì vậy, bất cứ việc gì quý vị có thể làm trong đời này, hãy làm. Đừng chờ đợi. Tại vì kiếp sau quay trở lại, chúng ta sẽ phải chịu lãi suất gấp đôi cho bất cứ gì chúng ta nợ trong đời này, và khó khăn còn nhiều hơn gấp bội.
Dù sao, có một truyện về một (người-thân-)chuột... Một hay nhiều (người-thân-)chuột? Một (người-thân-)chuột, hả? Nhiều (người-thân-)chuột, một (người-thân-)chuột. Quý vị coi, tiếng Anh của tôi tệ đến mức đó, lúc nào cũng nói tiếng Hoa. Có một (người-thân-)chuột. Quý vị biết (người-thân-)chuột chứ? Cái đuôi như vầy nè, thích ăn phô mai (thuần chay) và bánh (thuần chay), như quý vị vậy. Chú đã tìm thấy một miếng phô mai (thuần chay), cheddar, hấp dẫn, ngon lành.
Và rồi, chú sắp thưởng thức nó trong tổ của mình, trong một cái hang nhỏ. Và ngay trước khi chú đến nhà của chú, cái hang của chú, nhiều (người-thân-)chuột khác đã đến và tìm cách giật nó khỏi chú và họ đã có một cuộc ẩu đả lớn với nhau để giành lấy miếng phô mai (thuần chay) từ chú. Chú đã chiến đấu hết sức có thể, nhưng cuối cùng chú bỏ cuộc. Và một số (người-thân-)chuột khác, đã lấy miếng phô mai (thuần chay) từ miệng chú và chạy đi. Và những (người-thân-)chuột khác đuổi theo những chú mới này. (Người-thân-)chuột đầu tiên mà bị mất [đồ ăn], chủ nhân của miếng phô mai (thuần chay), thở dài và nói: “Trời ơi. Mình mất miếng phô mai (thuần chay) tuyệt vời đó, nhưng ít nhất mình lấy lại được bình an”.
Đó là điều tôi muốn nói: Nếu muốn bằng lòng và mãn nguyện, đôi khi chúng ta phải sống thiếu thứ gì đó, và nghĩ đến những điều chúng ta đạt được từ sự mất mát đó và rồi chúng ta sẽ được an ủi. Đôi khi, một người thân qua đời hoặc có thể người yêu hay bạn bè bỏ rơi chúng ta, và chúng ta cảm thấy rất cô đơn và bị từ chối. Nhưng rồi, vài giờ sau hoặc có thể là vài ngày sau, hoặc có thể là vài tháng sau, hoặc đôi khi thậm chí là vài năm sau, chúng ta học được điều gì đó mới mẻ từ việc đó. Và rồi có một người khác xuất hiện, thậm chí còn tốt hơn, tốt hơn nhiều so với người mà chúng ta đã đánh mất. Lúc đó, chúng ta biết, không có gì thực sự tệ đối với mình, chỉ toàn là những điều tốt đẹp. Và mặc dù lúc mất mát, chúng ta cảm thấy rất tiếc và đôi khi đau khổ, cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn, và quý vị sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ bất ngờ xảy đến với quý vị ở ngã rẽ tiếp theo.
Vì vậy, hãy cứ sống và cảm thấy hy vọng. Bất cứ điều gì đến, chúng ta cứ tận hưởng. Nếu nó không đến, ôi, tốt hơn nhiều! Chúng ta có ít điều phải lo lắng hơn, ít gánh nặng hơn, ít thứ phải chăm sóc hơn. Bởi vì ngay cả một người bạn thân nhất hoặc vợ hoặc chồng cũng chiếm rất nhiều sự chú ý và công sức của chúng ta. Quý vị phải chăm sóc vợ hoặc chồng, nếu không, hoặc là… anh ta bay đi đâu mất. Khó mà tìm lại được anh ta, phải không? Đúng, họ rất nhạy cảm. Đôi khi bạn gái, bạn trai, vợ, chồng – rất, rất nhạy cảm. Chỉ là đôi khi chúng ta nói điều gì đó sai, hoặc làm điều gì đó sai, thậm chí không cố ý, họ tức giận hoặc ghen tuông hay đại loại vậy, và rồi chúng ta xong đời. Vì vậy, cần rất nhiều công sức và sự chú ý. Đôi khi, tôi không biết nó có thực sự đáng không. Nhưng nếu quý vị nghĩ nó đáng, thì cứ tiếp tục làm việc. Không sao, hoan nghênh. Làm việc cho tôi, làm gấp đôi.
Ví dụ, lần trước tôi có nói người như vậy như vậy có nhiều bạn gái. Thực ra, tôi biết anh ta rất rõ. Anh ta không có nhiều bạn gái đến vậy. Anh ta chỉ có toàn là bạn bè thôi. Anh ta theo đuổi họ. Bất cứ ai anh ta thích, anh ta sẽ nói: “Ồ, con vừa mới quen một cô gái khác”. Anh ta quen họ – không có nghĩa gì cả. Và rồi anh ta chẳng có ai bên cạnh. Anh ta chẳng làm gì cả. Anh ta chỉ chạy theo người ta. Sau một thời gian, anh ta thấy rằng cô ấy không đủ “phẩm chất”, hoặc anh ta phát hiện ra rằng cô ấy không đủ tốt, rồi anh ta bỏ cô ấy. Hoặc có thể cô ấy thậm chí không biết rằng anh ta bỏ cô ấy. Hoặc có thể cô ấy thậm chí không nhận ra rằng anh ta tồn tại trong vũ trụ này, đại loại vậy. Và đôi khi quý vị nhìn thấy những người như vậy, quý vị nghĩ họ “bay bướm”, và họ bay theo rất nhiều cô gái, đại loại vậy. Nhưng thực ra, không phải như vậy, tại vì rất khó để tìm được một người bạn đời lý tưởng.
Rất khó để tìm được người mà quý vị thích suốt đời, người mà quý vị không bao giờ có thể chán. Điều đó rất, rất khó. Và nếu quý vị phát hiện ra cô ấy xinh đẹp, thì cô ấy có thể nấu ăn không ngon lắm, hoặc cô ấy chửi thề. Hoặc có thể sau khi quý vị mở quà ra, không có gì trong đó. Bởi vì đôi khi món quà được gói rất cẩn thận; sau khi quý vị mở giấy gói, không có gì cả, và quý vị cảm thấy thất vọng, đại loại vậy. Hoặc tính cách của cô ấy tệ, hoặc có lẽ cô ấy là người quá ủ rũ, không đủ sôi nổi. Hoặc có thể anh ấy thích những thứ văn chương, nhưng cô ấy rất thô lỗ, và cô ấy thích những thú vui vật chất hơn, đại loại vậy. Rồi họ sẽ chia tay. Cho nên, rất, rất khó để tìm được người thực sự phù hợp với quý vị. Đó là lý do ở Mỹ họ tiến hành nghiên cứu. Và người ta nói rằng trong số 900 cặp đôi, chỉ có một cặp đôi được cho là tìm thấy tình yêu đích thực trong đời. Vì vậy, các cặp còn lại là không tốt. Tôi không chắc quý vị nằm trong số [899] hay nằm trong số một đó,
Đôi khi người ta như vậy đó. Mới tìm thấy một người và thoạt nhìn, họ nghĩ: “Ồ, thật xinh đẹp. Ừ. Mình thích kiểu khuôn mặt đó, hoặc đôi chân đó, hoặc bất cứ gì”. Ờ. Thật buồn cười, nói quý vị hay. Sở thích chọn bạn đời vì đôi chân. Điều đó không đúng sao? (Dạ đúng.) Quý vị đang cười tôi hay đang cười với tôi? (Dạ cười với Ngài) Có đúng hay là không? (Dạ đúng.) Ừ. Tôi đọc thấy trên báo, thật đó. Tôi không thể đảm bảo vì tôi không phải đàn ông. Nhưng tôi đọc, nghiên cứu [trên] báo.
Họ nói rằng hầu hết đàn ông nhìn phụ nữ, họ nhìn từ đôi chân. Thật thú vị khi chọn bạn đời, bắt đầu từ đôi chân! Và chân không có não, quý vị biết rất rõ điều đó. Có lẽ đó là điều đàn ông thích, “Tốt hơn là không có não”. Để bất kể đàn ông nói gì, đôi chân vẫn cứ đi theo. Nếu không, quý vị nghĩ sao? Tại sao? Tại sao lại như vậy? Thật ngốc nghếch. Thế giới này có rất nhiều sinh vật có chân đẹp, nếu anh ta muốn chọn đôi chân đẹp, tôi khuyên anh ta nên chọn một (người-thân-)ngựa hoặc… (người-thân-)trâu, đại loại vậy. Họ có chân dài hơn. Hơn nữa, họ có bốn chân, thay vì hai chân. Có nghe được không? Quý vị nghĩ sao?Theo thiển ý của tôi, thì đúng là như vậy. Tại vì tôi không hiểu nổi tại sao đàn ông lại chọn đôi chân thay vì trí thông minh hoặc đức hạnh. Nhưng thế giới này hỗn loạn lắm, vì từ thời xa xưa, tất cả vua chúa đều chọn chân, mặt, mũi và tai, và những thứ tương tự.
Photo Caption: Chưa Từng Thấy Trước Đây, Một Quý Cô Lịch Thiệp Xinh Đẹp – Với Thông Điệp Vui Tươi Từ Đấng Thiêng Liêng: “…” Thương Cưng! Cảm ơn Cưng!